Đêm nay ánh trăng kéo theo mây mờ
Vỡ tan có ai đâu ngờ
Dẫu có nhớ thương mong chờ
Bây giờ chỉ còn là giấc mơ
Nhành hồng phai theo tháng năm
Rồi cũng úa tàn
Nụ cười trong tranh
Cớ sao tô thêm phấn son
Hoa chưa kịp nở
Sao lại trách thân người
Đành phụ duyên
Cô đi mang hết tất cả những gì
Gọi là bình yên
Tôi cứ đi tiếp mặc ngoài kia gió giông
Cô lấy ân tình chẳng một lời bước đi
Cô đi mang theo cánh hoa
Mưa ướt hay dòng lệ nhoà
Mà nghe nơi tim thở than
Nghe tiếng khóc phận mình cơ hàn
Nghẹn ngào nước mắt đắng môi
Bóng dáng xưa giờ đâu rồi
Nhìn về lại nơi cố hương sao xa quá